Các con yêu quý của Cha, xin Chúa Giêsu gìn giữ tất cả các con!
Mỗi ngày, bằng nhiều cách khác nhau, tất cả chúng ta đều nhận được các tin tức về những đau khổ của vô số con người do các cuộc chiến tranh hiện tại, do bất công, nghèo khổ và nạn đói ở nhiều nơi trên thế giới gây ra. Cha đề nghị chúng ta một lần nữa hãy suy ngẫm và nhớ lại những lời này của Thánh Josemaría: “Khi một con người hay một xã hội không phản ứng trước đau khổ và bất công, và không nỗ lực làm dịu bớt chúng, thì con người và xã hội ấy vẫn xa cách tình yêu của Trái Tim Chúa Kitô. Trong khi hoàn toàn tự do tìm kiếm và áp dụng các giải pháp khác nhau cho những vấn đề ấy, người Kitô hữu cần hiệp nhất trong cùng một ước muốn phục vụ nhân loại. Nếu không, Kitô giáo sẽ không còn là Lời và Sự Sống của Chúa Giêsu; nó sẽ trở thành một sự giả dối, một sự lừa dối Thiên Chúa và con người.” (Đức Kitô Đi Qua, số 167).
Đối diện với tầm vóc lớn lao của các vấn đề thế giới, thật tự nhiên khi ta cảm thấy bất lực trong việc giải quyết chúng. Tuy nhiên, bất kỳ tin tức nào, ngay cả những tin tức xa xôi và không liên quan nhất, cũng nên thách thức chúng ta vì, với Chúa Kitô và trong Chúa Kitô, chúng ta cảm nhận rằng toàn bộ thế giới là sản nghiệp của mình (x. Tv 2,8). Đức tin đảm bảo với chúng ta rằng chúng ta có thể giúp ích rất nhiều bằng lời cầu nguyện vốn không có biên giới. Với tư cách cá nhân, chúng ta có thể không tiếp cận được với biết bao con người bằng cách thức nào đó, nhưng tất cả chúng ta – mỗi người ở vị trí của mình – có thể làm được nhiều hơn chúng ta tưởng.
Nhiều người trên thế giới thiếu thốn của cải vật chất, và đôi khi thậm chí khắc nghiệt hơn là phải chịu đựng cô đơn, hiểu lầm, thiếu vắng tình thương đích thực. Như Đức Lêô XIV nói: “Có nhiều hình thức nghèo đói: sự nghèo đói của những người thiếu phương tiện vật chất để sinh sống, sự nghèo đói của những người bị gạt ra lề xã hội và thiếu phương tiện để lên tiếng về phẩm giá và năng lực của mình, sự nghèo đói về đạo đức và tâm linh, sự nghèo đói về văn hóa, sự nghèo đói của những người thấy mình trong tình trạng yếu đuối và mong manh cá nhân hoặc xã hội, sự nghèo đói của những người không có quyền, không có không gian, không có tự do" (Dilexi te, số 9).
Chúng ta hãy nhớ lại những gì Cha Thánh Josemaria đã viết cho chúng ta nhiều năm trước: “Sứ mệnh của chúng ta nhằm mục đích giảm thiểu số người thất học và thiếu thốn, và chúng ta cố gắng góp phần vào việc này ở khắp mọi nơi” (Thư 15, số 193). Nhờ ơn Chúa, rất nhiều người – gồm cả nhiều người trong Opus Dei – đang thực hiện các hoạt động hỗ trợ xã hội và giáo dục tại các khu vực đặc biệt có nhu cầu trên khắp thế giới. Hơn nữa, mỗi chúng ta đều cố gắng góp phần vào nhiệm vụ lớn lao ấy bằng lời cầu nguyện, bằng công việc được thực hiện với tinh thần phục vụ, và bằng bất kỳ sự giúp đỡ vật chất nào mà chúng ta có thể.
Thái độ như thế khi đối diện với các nhu cầu của tha nhân là yêu cầu của điều cốt yếu trong đời sống Kitô hữu – là đức ái, là tình yêu đối với con người, vốn không thể tách khỏi tình yêu đối với Thiên Chúa. Thánh Augustinô đã dạy: “Hãy ý thức rằng bạn, người chưa thấy Thiên Chúa, sẽ xứng đáng chiêm ngưỡng Ngài nếu bạn yêu thương người lân cận, vì bằng cách yêu thương người lân cận, bạn thanh lọc cái nhìn của mình để đôi mắt bạn có thể nhìn thấy Thiên Chúa” (Luận về Tin Mừng Thánh Gioan, 17, 7-9). Và chúng ta biết rất rõ rằng “người lân cận” của chúng ta là tất cả mọi người.
Cha chúc lành cho các con với tất cả tình yêu thương.

Rôma, ngày 13 tháng 11 năm 2025.
