Suy niệm: Ngày 28 tháng 12, Lễ Kính các Thánh Anh Hài

Vài dòng suy niệm giúp cho việc cầu nguyện trong suốt những ngày này của mùa Giáng Sinh

“Thảm sát các Thánh Anh Hài” do Giotto (Wiki Commons)
  • Hài nhi Giêsu được sinh ra và chịu đau khổ
  • Thánh Giuse hành động với đức tin và chủ nghĩa hiện thực
  • Các Thánh Anh Hài và nỗi đau của cha mẹ các ngài

“Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai Cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hêrôđê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!” (Mt 2:13). Với những lời này, thiên thần đã đánh thức Giuse dậy để cứu mạng sống của Hài nhi Giêsu. Có lẽ chúng ta bị đánh động bởi lần này không có cụm từ an ủi: đừng sợ; lần này có cơ sở thật sự để sợ hãi vì những điều sắp xảy đến thật kinh khủng. Một vị vua, do lòng đố kỵ và sợ hãi, đang tìm Đứa trẻ để giết chết. Giêsu có kẻ thù lớn trong khi Ngài vẫn là trẻ sơ sinh.

Nhưng Giuse không để cho nỗi sợ hãi chiến thắng bản thân. Ngài nhẹ nhàng đánh thức Maria. Hôm trước các ngài đã rất vui vì cuộc viếng thăm của các Nhà đạo sĩ. Mùi trầm hương và mộc dược vẫn còn tỏa lan khắp căn phòng. Và giờ các ngài phải nhanh chóng bỏ trốn, rời đi trong thinh lặng để không gây sự chú ý.

Chúng ta có thể học được từ sự tương phản nổi bật trong cảnh tượng Tin Mừng này, đau khổ vẫn luôn tồn tại dù là khi Thiên Chúa muốn trở nên một Trẻ nhỏ. “Chiêm ngắm máng cả cũng có nghĩa là chiêm ngắm tiếng khóc đau đớn này, để mở mắt và tai trước điều đang diễn ra xung quanh chúng ta, và để trái tim mình quan tâm và rộng mở trước đau khổ của những người xung quanh, đặc biệt ở những nơi có liên quan đến trẻ em. Nó còn có nghĩa rằng chương lịch sử đáng buồn này vẫn còn lặp lại ở thời đại này. Việc chiêm ngắm máng cỏ tách biệt khỏi thế giới quanh ta sẽ khiến Giáng Sinh trở thành một câu chuyện dễ thương, mang lại cảm giác ấm áp nhưng lại lấy đi sức mạnh sáng tạo của Tin Mừng mà Ngôi Lời Nhập Thể muốn trao tặng cho chúng ta. Cám dỗ ấy là có thật.”

TRONG TRÁI TIM Mẹ Maria, lời tiên báo của ông Simeon bắt đầu được tỏ hiện: một lưỡi gươm sẽ đâm thâu lòng bà (Lc 2:35). Mẹ của Đức Kitô đang bắt đầu quen với việc rời đi ngay mà không chần chừ. Thậm chí không có thời gian để chào tạm biệt. Tại sao Giêsu lại là một mối đe dọa đối với Hêrôđê? Maria và Giuse có lẽ không thể hiểu được, nhưng các ngài không phán xét kế hoạch thánh. Các ngài không chống đối. Trước khi rời đi, các ngài cầu nguyện xin Chúa bảo vệ và chúc lành trên cuộc hành trình mới. Khó khăn không làm các ngài chùn bước, mặc dù các ngài lo cho mạng sống của Hài nhi.

Có lẽ Giuse một lần nữa bị tấn công bởi sự bất an giống như những lần trước đó: khi đối diện với việc mang thai của Đức Maria, khi các ngài phải đi đến Bethlehem vài ngày trước khi Hài nhi giáng sinh, không còn phòng trong nhà trọ và giờ thì cần phải bỏ trốn ngay giữa đêm.Thánh Josemaria đã rất ấn tượng trước phản ứng của Giuse: “Các con có nhận thấy ngài quả là con người của đức tin không?... Ngài luôn sẵn sàng vâng lời biết bao! Đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai Cập, thiên sứ ra lệnh cho ngài. Và ngài đã làm thế. Ngài tin vào công trình của Chúa Thánh Thần!” Người cha trần thế của Giêsu đã chấp nhận sứ mạng của ngài và biết rằng chậm trễ một phút cũng có thể gây ra tai hại. Ngài nhìn thấy sự phó thác hoàn toàn của Maria nơi Thiên Chúa, và đến lượt mình, ngài quyết định lên đường ngay trong đêm.

“Thánh Giuse là người đầu tiên chịu trách nhiệm bảo vệ niềm vui của ơn cứu độ. Từng đối mặt với những tội ác tàn bạo đang diễn ra, Thánh Giuse - gương mẫu của người đàn ông vâng phục và trung thành - đã có thể nhận ra tiếng Chúa nói và sứ mạng được giao phó cho ngài bởi Chúa Cha. Vì ngài có thể lắng nghe tiếng Chúa, và luôn tuân phục, Giuse có thể ý thức được những gì đang diễn ra xung quanh ngài và có thể diễn giải các sự kiện này một cách thực tế… Giống như Giuse, chúng ta cần lòng can đảm để đáp lại thực tại này, để trỗi dậy và nắm chặt lấy nó.”

THEO LỆNH CỦA HÊRÔĐÊ, một đoàn quân lính rời Giêrusalem để giết tất cả các con trẻ ở Bethlehem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh (Mt 2:16). Toàn bộ thành phố của Vua David ngập tràn tiếng khóc than của những trẻ nhỏ vô tội và những người mẹ của chúng. Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giêrêmia:18 Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ: tiếng bà Rakhen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.” (Mt 2:17-18).

Những trẻ nhỏ này đã hy sinh mạng sống mình vì Đức Giêsu. Các em đã chết thậm chí không hề biết rằng mình chết. Những người mẹ nhìn thấy mạng sống con mình thật ngắn ngủi và họ không hiểu tại sao. Dường như không có một lời giải thích nào cho sự kiện này; nó thể hiện sự đau khổ bất công và dường như vô ích của những trẻ nhỏ, những người gắn liền mạng sống mình với một sự thật mà các em không hề hay biết. Trái tim Đức Maria cảm thông cho những người mẹ đau khổ vì mất con, không thể nào khóc đủ nước mắt trước nỗi đau quá đỗi lớn lao này. Mẹ không thể hiểu được, nhưng mẹ biết rằng sự kiện này có một ý nghĩa và có lẽ Mẹ bắt đầu nhận ra rằng kế hoạch của Chúa sẽ không thể thực hiện nếu không có sự hy sinh lớn lao.

Ngôn ngữ loài người thường không thể diễn tả thành lời khi đối diện với nỗi đau khổ như thế. Maria sẽ lưu giữ sự kiện này trong lòng suốt cả cuộc đời Mẹ. Các Thánh Anh Hài này đã làm chứng cho Đức Kitô, “Dẫn nhập Thánh Lễ”, không phải bằng cách nói năng nhưng bằng chính mạng sống, như những hoa quả đầu mùa dâng lên Thiên Chúa và Con Chiên (Kh 14:4) Có lẽ sau khi chính Con của Mẹ chết, Đức Maria đã nói chuyện với một vài người phụ nữ ở bethlehem. Không thể an ủi họ, nhưng chắc chắn Mẹ có thể có vài lời để bình tâm và chữa lành những trái tim ấy. Mẹ đã biết rằng mạng sống của các Thánh Anh Hài năm nào giờ đã có thể được kết hiệp với Con chí thánh của Mẹ.

—------------------------------------

[1] Francisco, Letter to Bishops on the Feast of the Holy Innocents, 28 December 2016.

[2] Saint Josemaria, In Dialogue with the Lord, meditation “Saint Joseph, our Father and Lord,” no. 3.

[3] Francis, Letter to Bishops on the Feast of the Holy Innocents, 28 December 2016.

[4] Cf. Saint Augustine, Sermon 373 on the Epiphany.

[5] Collect of the Mass