“Những người bạn tốt của tôi: các linh hồn trong luyện ngục.”

Ngày 2 tháng 11, Lễ cầu cho các Linh hồn, Hội Thánh nhắc chúng ta về việc cần thiết phải cầu nguyện cho những người đã qua đời và hiện đang được thanh luyện.

Vào ngày lễ trọng kính Các Thánh, ngày 1 tháng 11, người Kitô hữu tôn vinh ký ức về vô số các vị thánh không có ngày lễ riêng, là những người đang được hưởng nhan thánh Chúa trong cõi vĩnh hằng. Và vào ngày 2 tháng 11, ngày lễ cầu cho các Linh Hồn (các Đẳng), Hội Thánh nhắc chúng ta về sự cần thiết phải cầu nguyện cho những người đã qua đời và hiện đang được thanh luyện, để họ có thể được chiêm ngưỡng nhan thánh Thiên Chúa.

Từ thời sơ khai, Hội Thánh đã tôn kính ký ức về những người đã khuất và dâng các việc lành để cầu cho họ, đặc biệt là dâng Hy tế Thánh Thể. Hội Thánh cũng khuyến khích việc bố thí, nhường ân xá, và dâng các việc đền tội dành cho những người đã qua đời. Sau đây là một số đoạn văn về tập tục cầu nguyện cho người đã khuất.

Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo

“Cho tới khi Chúa ngự đến trong sự uy nghi của Người, có tất cả các Thiên thần với Người, và khi sự chết đã bị hủy diệt, mọi sự đều quy phục Người, thì trong số các môn đệ của Chúa, có những người đang tiếp tục cuộc lữ hành trên trần thế, có những người đã hoàn tất cuộc sống đời này và đang được thanh luyện, lại có những người đã được hiển vinh, đang chiêm ngưỡng ‘cách tỏ tường chính Thiên Chúa Tam Vị Nhất Thể, như Ngài là’ (Lumen gentium 49). Tuy nhiên, tất cả chúng ta, theo mức độ và cách thức khác nhau, đều hiệp thông trong cùng một đức mến đối với Thiên Chúa và đối với người lân cận, và cùng hát lên bài ca chúc tụng vinh quang Thiên Chúa chúng ta. Thật vậy, tất cả những ai thuộc về Đức Kitô, có Thần Khí của Người, đều họp thành một Hội Thánh duy nhất và liên kết với nhau trong Người.” (Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, 954)

“Bởi biết rất chắc chắn rằng có sự hiệp thông như thế trong toàn Nhiệm Thể của Chúa Giêsu Kitô, nên ngay từ buổi đầu của Kitô Giáo, Hội Thánh lữ hành đã hết sức thành kính nhớ đến những người đã qua đời, và bởi vì ‘dâng hy lễ để đền tội cho những người đã chết, để họ được giải thoát khỏi tội lỗi, là một ý nghĩ đạo đức và thánh thiện’ (2 Mcb 12,45), nên Hội Thánh cũng dâng lời cầu cho họ” (Lumen Gentium, 50). Lời cầu nguyện của chúng ta cho họ không những có thể giúp đỡ họ, mà còn làm cho sự chuyển cầu của họ cho chúng ta nên hữu hiệu. (SGLHTCG, 958).

Những người chết trong ân sủng và tình thân nghĩa của Thiên Chúa, nhưng chưa được thanh luyện hoàn toàn, thì tuy họ chắc chắn sẽ được cứu độ muôn đời, họ còn phải chịu thanh luyện sau khi chết, để đạt được sự thánh thiện cần thiết hầu tiến vào hưởng niềm vui thiên đàng. (SGLHTCG, 1030).

Thánh Josemaria Escriva

Luyện ngục thể hiện lòng thương xót vĩ đại của Thiên Chúa và rửa sạch những khuyết điểm của những người khao khát trở nên một với Người. (Luống Cày, 889)

Các linh hồn thánh thiện trong luyện ngục. Hãy thường xuyên nhớ đến các ngài trong hy sinh và kinh nguyện của bạn, vì lòng bác ái, công bằng, và cả vì một chút tính toán có thể thông cảm - các ngài có quyền năng lớn lao trước mặt Thiên Chúa! Chớ gì bạn có thể bảo khi nói về các ngài: “Những người bạn tốt của tôi, các linh hồn trong luyện ngục.” (Con Đường, 571)

Lúc đầu, tôi cảm thấy sự đồng hành của các linh hồn trong luyện ngục rất mạnh mẽ. Tôi cảm thấy như thể họ đang kéo áo tôi, xin tôi cầu nguyện cho họ và xin họ chuyển cầu. Kể từ đó, do những công ơn lớn lao mà họ đã làm cho tôi, tôi thường giảng và nuôi dưỡng nơi các tâm hồn thực tế này: các linh hồn trong luyện ngục là những người bạn tốt của tôi. (trích Con Đường: Ấn bản Phê bình-Lịch sử, do Pedro Rodriguez biên tập, tr. 740)

Đức Giám mục Javier Echevarria

Chúng ta không thể quên đoàn người thân yêu và đông đảo đang chờ đợi giây phút được bước vào quê hương thiên quốc. Đó là các linh hồn được chúc phúc đang ở nơi Luyện tội, là Giáo Hội Đau Khổ, những người đang được chuẩn bị để bước vào vinh quang. Thánh Josemaría nói: “Họ đã ở một nơi hạnh phúc, bởi vì ơn cứu độ của họ đã được bảo đảm, mặc dù họ vẫn cần được thanh luyện một chút để được nhìn thấy Thiên Chúa.” Hội Thánh nhớ đến họ khi dành một tưởng niệm đặc biệt vào ngày 2 tháng 11, và yêu cầu mỗi linh mục cử hành Hy tế Thánh Thể để cầu cho những người đã qua đời.

Những tuần lễ này là cơ hội tuyệt vời để chúng ta củng cố mạnh mẽ mầu nhiệm Các Thánh Hiệp Thông. Bằng lời cầu nguyện và việc hãm mình, bằng cách dâng hiến việc làm của chúng ta, và trên hết, bằng việc áp dụng các ơn ích của Thánh Lễ cầu cho các linh hồn nơi Luyện ngục, chúng ta có thể giúp các ngài đền bù lỗi lầm của các ngài và như thế các ngài sẽ đạt tới Thiên đàng. Làm sao chúng ta không nhớ lòng sùng kính kiên trì của Cha Thánh Josemaria trong việc cầu nguyện và khuyến khích người khác cầu nguyện cho các linh hồn – luôn luôn và đặc biệt trong tháng 11? Ngài thúc giục chúng ta quảng đại dâng các việc cầu hồn. Ao ước lớn lao của Ngài là, khi tất cả chúng ta cùng đồng lòng, chúng ta có thể thành công trong việc “làm trống Luyện ngục”, nhờ hoa trái phong phú của các Thánh Lễ được dâng và sự quảng đại trong hy sinh và kinh nguyện của chúng ta. Do đó, tôi tự hỏi mình và xin hỏi các bạn: Chúng ta thể hiện tình yêu của mình đối với các linh hồn đã khuất và cả với những người còn sống như thế nào? Chúng ta dành trọn vẹn thời gian của mình cho tha nhân đến mức nào? (trích Thư ngày 1 tháng 11 năm 2010).