Thư Đức Giám Quản - tháng 10 năm 2010

Đức Giám Quản nói về lòng yêu mến dành cho các Thiên Thần Bản Mệnh mà Hội Thánh mừng lễ vào ngày 2 tháng 10. Đây cũng là ngày thành lập Opus Dei.

Các con thương mến: Nguyện Chúa luôn gìn giữ các con!

Tâm hồn chúng ta tràn ngập niềm vui khi nghĩ đến niềm hạnh phúc của Cha chúng ta trong ngày 2 tháng 10 năm 1928. Chúng ta hãy kết hiệp với lời khẩn nguyện tuôn trào từ tâm hồn Ngài trong ngày ấy khi Ngài quỳ gối và nhìn thấy rõ trong lòng mình niềm tin vào Thiên Đàng lớn lao biết bao. Và mỗi ngày chúng ta hãy cùng suy ngẫm về thực tế này: đó là chính chúng ta cũng được bao gồm trong điều mà Chúa đã tỏ ra cho Thánh Josemaría thấy trong ngày ấy.

Chúc tụng Chúa đi, các Thiên Sứ của Người, muôn ngàn đời, hãy ca tụng suy tôn. [1] Lời chúc tụng lấy từ Sách Thánh mở đầu Lễ kính các Thiên Thần Bản mệnh này phải vang lên mạnh mẽ trong lòng các anh chị em Opus Dei. Các Thiên Thần có thể là một kênh thông chuyển lời tạ ơn của chúng ta lên tới Chúa trong dịp kỷ niệm ngày thành lập Hội, như Cha chúng ta từng nói: “Không phải tình cờ mà Chúa đã linh hứng sáng tạo Công trình của Ngài (Opus Dei) vào đúng ngày Giáo Hội mừng kính các Thiên Thần… Chúng ta nhờ cậy các Ngài nhiều hơn chúng ta tưởng.” [2] Cha vui sướng kể lại cho các con biết bao lần Thánh Josemaría đã khơi gợi suy nghĩ này trong chúng ta, đặc biệt là tại Ắchentina, La Chacra, Cha Thánh đã gợi ý rằng khi bước vào nhà nguyện, chúng ta hãy bày tỏ lòng biết ơn đến các Thiên Thần đã thường xuyên túc trực trước Chúa chúng ta trong Bí Tích Thánh Thể.

Ở đây, chúng ta có thể thấy rõ lòng sùng kính các Thiên Thần đã bén rễ sâu trong Giáo Hội. Có thể nói rằng hầu như không trang nào trong Thánh Kinh – cả Tân Ước lẫn Cựu Ước – không xuất hiện các Thiên Thần, là những thụ tạo thiêng liêng, hằng chiêm ngưỡng Thánh Nhan và phụng lệnh Thiên Chúa. [3] Trong một bài giảng giáo lý, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô Đệ Nhị nói rằng khước từ sự hiện diện của các Thiên Thần là một sai lầm nghiêm trọng vì điều đó thay đổi bản chất Kinh Thánh và cùng với điều đó, thay đổi hoàn toàn lịch sử cứu độ. [4]

Lễ các Thiên Thần cho chúng ta cơ hội tìm hiểu nhiều hơn về các tạo vật thiêng liêng này, biết rằng các Ngài do Thiên Chúa tạo nên và chỉ có mình Đức Giêsu Kitô là trung tâm của thế giới thiên thần và của toàn thể vũ trụ. Địa vị tối cao của Chúa Kitô, hiện thân của Ngôi Lời, vượt trên công trình tạo dựng; đây là một trong những nền tảng của đức tin Công giáo. Vì Người, muôn vật được tạo thành, trên trời cùng dưới đất, hữu hình với vô hình, dẫu là hàng dũng lực thần thiêng hay là bậc quyền năng thượng giới, tất cả đều do Thiên Chúa tạo dựng nhờ Người và cho Người. [5]

Đức Giáo Hoàng Bênêđitô 16 từng hỏi: “Thiên Thần là ai?” Và Ngài trả lời: “Thánh Kinh và truyền thống của Giáo Hội giúp chúng ta phân biệt được hai khía cạnh. Một mặt, Thiên thần là thụ tạo cận kề trước nhan Thiên Chúa và hướng về Người cách trọn vẹn. Tên của cả ba vị Tổng lãnh Thiên Thần đều kết thúc bằng từ “El”, nghĩa là “Chúa.” Chúa được ghi khắc trong tên, trong bản thể của các Ngài. Bản chất tự nhiên của các Ngài tồn tại trong tầm nhìn của Chúa và vì Chúa.” [6]

Điều này nhấn mạnh rằng nhiệm vụ quan trọng nhất của các Thiên Thần là tôn thờ Thiên Chúa Ba Ngôi, không ngừng cất lên lời ca tạ ơn Đấng Tạo Hóa là Thiên Chúa muôn loài hữu hình và vô hình. Cả Thiên Thần và loài người đều được tạo nên để đạt đến cùng một mục đích. Nhưng các Thiên Thần đã đạt đến mục đích đó trước, còn chúng ta vẫn đang trên đường đi đến mục đích đó. Vì thế, thật là một ý tưởng hay khi chúng ta cậy nhờ sự trợ giúp của các Thiên Thần để các Ngài dạy ta bước theo con đường dẫn đến Thiên Đàng. “Cha cầu nguyện và khẩn xin các Thiên Thần mỗi ngày”, Cha Josemaría từng nói, “và Cha nguyện xin các Thiên Thần Hộ mệnh cầu bầu cho các con để tất cả chúng ta đều học được cách đến gần Chúa. Nhờ đó, chúng ta sẽ trở nên sốt sắng, kiên tâm mang niềm vui, niềm hân hoan của giáo lý Thiên Chúa đến với muôn loài.” [7]

Thánh Josemaría khuyến khích chúng ta cầu nguyện cùng các Thiên Thần trong lời cầu nguyện mỗi buổi sáng, sau khi khấn cầu Đức Mẹ và Thánh Giuse. Chúng ta có trông cậy vào các Ngài với tất cả lòng thành không? Chúng ta có tin chắc rằng các Ngài đang lắng nghe chúng ta không? Và đặc biệt khi đề cập đến việc cử hành Thánh Thể, Cha Thánh chúng ta nói: “Cha thờ lạy và tán dương Thiên Chúa cùng với các Thiên thần – điều này không khó – vì Cha biết rằng khi Cha cử hành Thánh Lễ, các Ngài đang ở chung quanh Cha, cùng tôn thờ Thiên Chúa Ba Ngôi.” [8] Cũng như khi chúng ta viếng thăm Chúa Giêsu hiện diện nơi Nhà tạm, nhiều khi chúng ta không biết chào hỏi Ngài ra sao hoặc làm thế nào để bày tỏ lòng biết ơn và tôn thờ, thì chúng ta có thể noi gương Thánh Josemaria. Ngài tâm sự với chúng ta: “Mỗi khi Cha bước vào nhà nguyện, Cha đều dừng lại để nói với Chúa: Giêsu ơi, con yêu Ngài. Và Cha tán dương Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần… Cha cũng không quên chào hỏi các Thiên Thần, các vị canh thức gìn giữ Nhà tạm bằng tất cả tình yêu, thờ lạy, phạt tạ và tôn kính Thiên Chúa trong Bí tích Thánh Thể. Cha cám ơn họ đã ở đó suốt ngày đêm, trong khi Cha chỉ có thể hướng về đó bằng con tim: Xin cảm ơn các Thiên Thần đã luôn bày tỏ lòng tôn kính và kề cận với Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể!” [9] Cha mong muốn các con, ngày lại ngày, hãy tìm kiếm cho chính mình sự hiệp nhất với Đấng Sáng lập Hội chúng ta trong lời cầu nguyện vào ngày 2 tháng 10 năm 1928 của Ngài: Xin cho tâm hồn chúng ta không trì trệ trong cuộc đối thoại của lòng tri ân và tinh thần trách nhiệm như Cha Thánh đã có khi đáp trả tiếng Chúa.

Khi các Thiên Thần hết lòng thờ kính Thiên Chúa Ba Ngôi, các Ngài có thể hoàn tất một cách hoàn hảo “khía cạnh thứ hai làm nên bản chất của các Ngài: là những sứ giả của Thiên Chúa. Các Ngài mang Thiên Chúa đến cho nhân loại, các Ngài mở cửa Thiên đàng và vì thế mở cửa trái đất. Quả thật, các Thiên Thần kề cận bên Chúa, và do đó các Ngài cũng rất gần gũi con người”. [10] Chúa Giêsu mặc khải điều này khi nói về tình yêu của Thiên Chúa là Cha dành cho trẻ em và những ai nên giống như trẻ em khi Ngài nói: Anh em chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: Ở trên trời, các Thiên Thần của họ không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. [11]

Dựa vào những lời này và những bản văn được linh hứng khác, Hội Thánh dạy chúng ta rằng: “Mỗi người chúng ta, từ tuổi thơ cho tới khi qua đời, có một Thiên Thần gìn giữ và cầu bàu cho mình.” [12] Và qua các tác phẩm của các Thánh phụ, Hội Thánh thường xuyên khẳng định: “Mỗi tín hữu đều có một vị Thiên Thần ở bên cạnh như một người bảo vệ và người mục tử trong cuộc sống.” [13] Trong số các thần thánh trên Thiên đàng, Thiên Chúa đặt một Thiên Thần Hộ mệnh bên cạnh mỗi người chúng ta. Kinh Thánh dạy rằng các vị là những người bạn thân thiết của ta và là đồng minh của chúng ta trong cuộc chiến đấu chống lại mưu chước ma quỷ. Vì chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao. [14] Cha chúng ta lặp lại giáo huấn này rất rõ ràng: “Hãy đến với Thiên Thần Hộ mệnh của con lúc gặp thử thách; Người sẽ bảo vệ con khỏi điều dữ và mang đến cho con nguồn cảm hứng linh thánh.” [15]

Một nhà văn Công giáo ở thế kỷ thứ 2 đã đưa ra những dấu hiệu nhận biết cách thức hoạt động của các Thiên Thần tốt và phân biệt các Ngài với các Thiên Thần xấu. “Thiên Thần công chính thì hiền hậu và khiêm nhượng, nhu mì và ôn hòa. Vì vậy, khi Người đến với lòng bạn, ngay lập tức, Người sẽ nói cho bạn nghe về sự công chính, thanh khiết, trong sạch, thánh thiện, hy sinh và tất cả những việc làm đúng đắn và nhân đức vinh quang. Khi những phẩm chất này trỗi lên trong lòng bạn, hãy biết rằng Thiên Thần công chính đang ở cùng bạn. Tất cả những điều này là hành động của Thiên Thần công chính. Hãy tin tưởng Người và những việc Người làm.” [16]

Cuộc giao tranh giữa điều thiện và điều ác - hệ lụy đau buổn của tội nguyên tổ - là một sự thật bất biến trong sự tồn tại của con người trên trái đất. Vì thế, như một lời nguyện cổ đã nói, chúng ta cần cầu xin Thiên Thần Bản mệnh rằng: Sancti Angeli Custodes nostri, defendite nos in proelio ut non pereamus in tremendo iudicio. Lạy các Thiên Thần Bản mệnh, xin bảo vệ chúng con trong trận chiến này, hầu chúng con không bị diệt vong trong ngày phán xét sau cùng.

Từ khi còn rất trẻ, Đấng Sáng Lập Hội chúng ta đã trau dồi lòng sùng kính sâu sắc đối với các Thiên Thần, và đặc biệt là Thiên Thần Bản mệnh của Ngài. Sau đó, từ lúc thành lập Opus Dei, cuộc đời Ngài đầy tràn lòng tôn kính mạnh mẽ và tin tưởng đối với các Thiên Thần, những vị thờ phượng Thiên Chúa và cũng là những người bạn tốt của chúng ta trên hành trình về quê trời. Những bài viết của Ngài cũng nhắc nhiều đến công việc các Thiên Thần làm vì nhân loại. Như Kinh Thánh đã viết: Nào tất cả các vị đó không phải là những bậc thiêng liêng chuyên lo phụng thờ Chúa, được sai đi phục vụ để mưu ích cho những kẻ sẽ được thừa hưởng ơn cứu độ sao? [17] Thật tuyệt vời khi Ngài tin tưởng vào sự can thiệp của các Thiên Thần, Ngài dạy chúng ta phải nghĩ về các vị ấy như những đồng minh quan trọng của chúng ta trong công tác tông đồ. Ngài viết trong tập sách ‘Con đường’: “Hãy lôi kéo vị Thiên Thần hộ mệnh của người mà con muốn mời đến với công việc tông đồ của con. Vị ấy sẽ luôn là “kẻ đồng lõa” tuyệt vời” [18]. Khi xem xét về môi trường mà nhiều khi ai đó bảo rằng mình xa Chúa vì những lý do công việc hay xã hội, v.v., Ngài quả quyết với chúng ta rằng: “Các con bảo rằng có rất nhiều lý do từ môi trường chung quanh khiến người ta bị chệch hướng? Điều đó có thể đúng, nhưng chẳng lẽ Thiên Thần Bản mệnh không tồn tại sao?” [19]

Tiếng chuông ngân vang của Nhà thờ Nữ Vương các Thiên Thần mãi mãi không bao giờ ngưng trong lòng Cha chúng ta. Và tiếng chuông đó cũng phải vang lên trong chính chúng ta như lời nhắc nhở rằng đời sống dấn thân của chúng ta phải là lòng tôn thờ Thiên Chúa, hiệp nhất với Đức Mẹ, các Thiên Thần và toàn thể Hội Thánh khải hoàn.

Cha chúng ta còn xây dựng mối dây thân hữu với vị Tổng lãnh Thiên Thần mà theo một số Giáo phụ của Hội Thánh, đó là người hỗ trợ cho các linh mục trong công tác mục vụ. “Có một ý kiến rất có thể đúng là các linh mục được một vị Thiên Thần đặc biệt tận tụy chăm sóc. Cách đây nhiều năm, Cha có đọc thấy rằng mỗi linh mục có một Tổng lãnh Thiên Thần giúp mục vụ và Cha đã rất xúc động vì điều đó. Tự Cha đã sáng tác một đoạn nhạc ca ngợi Alleluia như một lời nguyện cầu, và Cha đã hát cho vị Thiên Thần giúp mục vụ của Cha nghe vào mỗi sáng tối. Có những lúc Cha nghĩ rằng không có đủ lý lẻ để Cha tin vào điều này, vì điều đó chỉ do một Giáo phụ mà Cha thậm chí không thể nhớ tên đề cập đến. Nhưng sau đó, Cha nghĩ rằng Thiên Chúa là Cha nhân lành, và Cha tin chắc rằng: Bằng việc cầu nguyện với vị Thiên Thần giúp mục vụ của mình, thì cho dù hiện giờ Cha không có vị ấy đi nữa, Thiên Chúa sẽ gửi đến cho Cha một vị, để Cha cầu nguyện và yêu mến.” [20]

Chúng ta hãy tạm dừng suy tư về những điều này cũng như những bài thuyết giảng khác về các Thiên Thần, và hãy cố gắng thực hành theo cách riêng của mỗi người. Chúng ta hãy xin sự trợ giúp của các Ngài với lòng tin tưởng và phó thác. Những khó khăn nội tâm dường như không thể vượt qua, những chướng ngại bên ngoài như những bức tường thành, tất cả đều được khuất phục với sự trợ giúp của những người bạn này, những người bạn đầy uy lực mà Thiên Chúa trao phó chúng ta cho họ coi sóc. Nhưng như Đấng Sáng Lập đã dạy, kín múc từ nguồn mạch truyền thống thánh thiện của Hội Thánh, chúng ta cần nuôi dưỡng một tình bằng hữu đích thực với Thiên Thần Bản mệnh của mình và Thiên Thần Bản mệnh của những ai mà chúng ta quan tâm trong các công việc tông đồ của ta. Vì “Thiên Thần Bản mệnh là một vị Hoàng tử Thiên Đàng mà Thiên Chúa đặt cạnh chúng ta để trông nom và hỗ trợ ta, để khích lệ khi ta gặp thử thách, để xoa dịu đau khổ, để dẫn dắt và nâng đỡ khi ta sắp quỵ ngã.” [21]

Chúng ta tìm thấy một suy tư khác có thể an ủi chúng ta rất nhiều trong tập sách ‘Luống cày’ của Thánh Josemaría: “Thiên Thần Bản mệnh luôn đồng hành cùng chúng ta như một nhân chứng quan trọng. Trong ngày phán xét riêng, chính Thiên Thần Bản mệnh sẽ nhớ lại những việc tốt đẹp mà con đã làm vì Thiên Chúa trong cuộc sống của con nơi trần gian. Hơn nữa, chính lúc con cảm thấy hoang mang trước những lời buộc tội của ma quỷ, thì Thiên Thần Bản mệnh sẽ gợi nhớ lại những tình yêu mà con đã dành cho Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, những điều mà chính con có thề cũng đã quên. Vì thế, các con không được lãng quên Thiên Thần Bản mệnh của mình và vị Hoàng tử của Thiên đàng đó sẽ không bỏ rơi các con bây giờ và cả vào thời điểm quyết định đó.” [22]

Trong cuộc chiến đấu thiêng liêng và công tác tông đồ, chúng ta luôn có thể trông cậy vào sự chăm sóc và bảo vệ của Nữ Vương các Thiên Thần. Trong tháng này, chúng ta mừng kính một trong những ngày lễ của Mẹ qua tràng chuỗi Mân Côi. Việc tôn kính Đức Mẹ bằng chuỗi Mân Côi là “một vũ khí toàn năng” [23] trong tất cả những cuộc chiến đấu của chúng ta vì vinh quang Thiên Chúa và vì ơn cứu rỗi cho các linh hồn. Cha hy vọng tất cả chúng ta sẽ đặt một tình yêu mến đặc biệt vào lời kinh nguyện này với tấm lòng con thảo trong những tuần lễ sắp tới, với niềm tin tưởng tuyệt đối vào Mẹ Thiên Đàng rằng, trong suốt năm Đức Mẹ này, Mẹ sẽ chuyển cầu cho ta được tràn đầy hồng ân của Con Mẹ.

Sau hết, Cha nhắc các con rằng ngày 6 tháng 10 là ngày kỷ niệm việc Cha của chúng ta được tôn phong hiển thánh. Nhờ lời chuyển cầu của Ngài, hãy xin Thiên Chúa ban niềm vui siêu nhiên tràn đầy tâm hồn chúng ta trong ngày đó, và niềm khích lệ nên thánh mà chúng ta đã nhận được sẽ sống mãi và trở nên mạnh mẽ nơi những người con trai, con gái của Cha Thánh trong Opus Dei, cũng như nơi những ai gần gũi với Hội. Thú thật với các con, mỗi ngày, Cha đều xin Thánh Josemaría cho mỗi chúng ta làm cho trở nên hiện thực nơi bản thân mình những từ mà người Tôi Tớ của Chúa – Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phalô Đệ Nhị – đã nói về Cha chúng ta: vị Thánh của đời thường. [24] Chúng ta cũng có thể thấy rằng: Thánh Josemaría là vị Thánh giúp đỡ chúng ta trong tất cả các tình huống cuộc sống hằng ngày. Chúng ta hãy tận dụng lợi thế vượt trội từ “công việc” này của Cha chúng ta, Người yêu thương chúng ta rất, rất nhiều và mong muốn chúng ta nên thánh.

Mỗi tháng, có rất nhiều lễ kính của Hội Thánh và các lễ kỷ niệm lịch sử của Hội: các con hãy quan tâm kỷ lưỡng đến các ngày lễ ấy để việc phục vụ thường nhật của các con được trở nên phong phú.

Cha chúc lành cho các con với tất cả lòng yêu thương.

Cha của các con,

+ Javier

Rôma, ngày 1 tháng 10 năm 2010

Chú thích:

1. Đn 3, 23, 37.

2. Thánh Josemaría, Ghi chép từ một buổi họp mặt các gia đình, 24 tháng 12, 1963.

3. x. GLCG số 331-333.

4. x. Gioan Phaolô II, Bài giảng trong buổi yết kiến chung, ngày 9 tháng 7, 1986.

5. Col 1, 16.

6. Đức Thánh Cha Bênêđitô 16, Bài giảng lễ, ngày 29 tháng 09, 2007.

7. Thánh Josemaría, Ghi chép từ một buổi họp mặt các gia đình, tháng 10, 1972.

8. Thánh Josemaría, Chúa Kitô đi ngang qua, số 89.

9. Thánh Josemaría, Ghi chép từ một buổi họp mặt các gia đình, ngày 6 tháng 1, 1972.

10. Đức Thánh Cha Bênêđitô 16, Bài giảng lễ, ngày 29 tháng 9, 2007.

11. Mt 18, 10.

12. GLCG số 336.

13. Thánh Basil, Contra Eunomius 3, 1 (PG 29, 656B).

14. Ep 6, 12.

15. Thánh Josemaría, Con đường, số 567.

16. Hermas, Người Mục tử, Điều răn thứ sáu, số 2.

17. Dt 1, 14.

18. Thánh Josemaría, Con đường, số 563.

19. Sách đã dẫn, số 566.

20. Thánh Josemaría, Ghi chép từ một buổi suy niệm, ngày 26 tháng 11, 1967.

21. Thánh Josemaria, Ghi chép từ một buổi họp mặt các gia đình, ngày 16 tháng 6, 1974.

22. Thánh Josemaría, Luống cày, số 693.

23. Thánh Josemaría, Tràng hạt Mân Côi, Lời mở đầu.

24. x. Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, Litteras Decretales Phong thánh cho Cha chúng ta, ngày 6 tháng 10, 2002.