Toàn tâm toàn ý với Mỹ Thuật và Thiên Chúa

Chris Afuba là một nhà nghệ thuật tạo hình và là giảng viên tại Học Viện Quản Trị và Công Nghệ ở Enugu, Nigeria. Ông là thành viên dự bị (supernumerary) của Opus Dei.

Chris Afuba

Lần đầu tiên tôi biết đến Opus Dei là từ một người bạn. Một ngày nọ, khi đi chung xe với nhau, anh ấy bất ngờ hỏi tôi: ” Này Chris, anh có kế hoạch cuộc đời của mình không? “. Thực sự tôi không có. Hơn nữa, tôi cũng chưa từng nghe cụm từ ” kế hoạch cuộc đời “ lần nào trước đây. Bạn tôi tiếp tục trình bày khái quát cho tôi về một số hành vi đạo đức Kitô giáo; tất cả đã tác động mạnh đến cảm thức của tôi. Không chút chần chừ, tôi đã đem những hành vi đó ra thực hành ngay. Chẳng bao lâu sau, tôi bắt đầu tham dự một số chương trình huấn đạo ở một trung tâm thuộc Opus Dei. Mấy năm sau, tôi xin gia nhập Opus Dei với tư cách là thành viên dự bị.

Điều gây ấn tượng mạnh nhất đối với tôi từ những lời giáo huấn của Thánh Josemaría là lời dạy rằng người ta có thể nên thánh thông qua công việc của mình. Tôi rất tâm đắc điều này. Tôi là nhà nghệ thuật tạo hình và rất say mê công việc của mình. Tôi cũng nỗ lực để trở thành một Kitô hữu tốt và thường cầu nguyện trước khi bắt tay vào sáng tác một tác phẩm, nhưng công việc tự nó cũng là một lời cầu nguyện thì đúng là một điều hoàn toàn mới lạ đối với tôi. Điều đó tác động mạnh đến cảm thức của tôi. Nó đã đưa lý tưởng thánh hóa xuống thế trần cho tôi. Đó là điều mà tôi có thể giãi bày trọn vẹn.

Có lần, khi đang xem tôi sáng tạo một tác phẩm điêu khắc, một người bạn của tôi nói rằng chính cái cách tôi sáng tác đã là một tác phẩm nghệ thuật.  Bây giờ tôi nghĩ đến những lời đó dưới một ánh sáng khác. Tôi nhận ra rằng mình cần phải làm việc và biến công việc của mình thành lễ vật dâng lên Thiên Chúa. Khi sáng tạo bất kỳ một tác phẩm nào, tôi thường làm hết sức sao cho tác phẩm của mình đem đến sự mãn nhãn, mãn ý cho người thưởng ngoạn: ấn tượng của người thưởng ngoạn có ý nghĩa rất lớn đối với tôi.

Và rồi tôi nhận ra rằng trong khi mình mãi lo nghĩ đến đối tượng thưởng ngoạn thì điều quan trọng hơn cần phải biết là có một người thưởng ngoạn quan trọng nhất đối với mọi tác phẩm tôi sáng tạo, đó chính là Thiên Chúa. Ngài có thể nhìn thấy mặt sau của những bức chạm trổ, thấy mặt dưới của những chiếc bàn đã được chạm khắc. Tôi hiểu rằng sự nỗ lực hoàn thiện những chi tiết nhỏ nơi tác phẩm của mình, thậm chí những chi tiết mà chưa hẳn ai cũng nhìn ra, sẽ hình thành nên phần cốt yếu của sự thánh hóa mà tôi mong muốn đạt tới.

Mỹ thuật rất đòi hỏi thời gian. Tôi miệt mài trong bất kỳ tác phẩm nào mà tôi đang thực hiện. Rất nhiều lần tôi quá say mê và thực hiện tác phẩm liền một mạch nhiều tiếng đồng hồ. Những lần đó, tôi thấy bất kỳ sự gì, dù nhỏ nhặt nhất, làm cắt ngang công việc đều khiến tôi bực tức. Đây là một khía cạnh khác mà lời dạy của Đấng Sáng Lập Opus Dei đem lại ơn ích rất lớn cho tôi. Bây giờ tôi biết rằng tôi cần tìm đến Thiên Chúa trong những khoảnh khắc phá ngang đó và dâng lên Ngài những bực dọc mà khoảnh khắc đó gây ra cho mình. Nhân đức  phải thể hiện bằng việc làm, nhất là trong sự hy sinh. Bây giờ những phá ngang đó đem lại cho tôi thêm những thứ dâng lên Thiên Chúa. Trước đây, tôi xem chúng là những thứ cản trở công việc nhưng nay tôi hiểu rằng do sự dâng hiến những hy sinh nhỏ nhặt này trong công việc để giúp người khác, tôi thực sự đang hoàn thiện tác phẩm của mình chứ không phải là phá hỏng nó.    

Sáng tác từ một ý tưởng nảy sinh trong tâm trí, cố gắng thể hiện và diễn đạt nó là điều rất quan trọng trong nghệ thuật. Thật ra, còn có một điều tôi học được từ sự huấn đạo mà tôi nhận được tại Opus Dei: đời sống nội tâm trước rồi tiếp đến là hoạt động tông đồ. Tôi thực sự cảm tạ Thiên Chúa vì rất nhiều điều Ngài ban cho tôi, nhất là lời mời gọi Ngài cất lên trong tôi.

Chris Afuba (IMT, Enugu, Nigeria)