Thư Đức Giám quản - tháng 12 năm 2012

Đức Cha Javier Echevarría tiếp tục suy niệm về Kinh Tin kính suốt Năm Đức tin này. Tháng này, Ngài suy tư những lời sau : « Tôi tin kính một Chúa Giêsu Kitô, Con Một Thiên Chúa…»

Thư Đức Giám quản - tháng 12 năm 2012

Đức Cha Javier Echevarría tiếp tục suy niệm về Kinh Tin kính suốt Năm Đức tin này. Tháng này, Ngài suy tư những lời sau : « Tôi tin kính một Chúa Giêsu Kitô, Con Một Thiên Chúa…»

Các con thân mến, Nguyện xin Chúa Giêsu thương gìn giữ các con của Cha!

Trước khi đi Vương quốc Andorra, Cha đã viết sẵn thư này để gửi các con ngày đầu tháng 12. Cha đến Andorra theo lời mời của Đức Tổng Giám mục, để tham dự lễ kỷ niệm 75 năm ngày Thánh Josémaria đến đó, sau khi trốn thoát trong sự che chở thiêng liêng của Chúa khỏi cuộc đàn áp tôn giáo trong thời gian nội chiến Tây Ban Nha. Ngài đã đặt chân đến Sant Julia de Loria, làng đầu tiên trên đất Andorra, vào sáng ngày 2 tháng 12 năm 1937. Tại đây, cùng với những người đi chung, Ngài đã viếng Thánh Thể trong nhà thờ làng (Ngài không thể cử hành Thánh Lễ, vì các quy tắc phụng vụ thời đó quy định phải nhịn ăn uống từ nửa đêm trước). Chỉ ngày hôm sau, ngày 3 tháng 12, Ngài mới cử hành được Thánh Lễ, mặc áo lễ mà Ngài đã không thể dùng đến trong nhiều tháng trước đó. Thánh lễ đầu tiên này ở Andorra đã được cử hành tại nhà thờ ở Les Escales, một làng nhỏ gần thủ đô, nơi mà cả nhóm đã tìm được chổ trọ.

Cha muốn mở đầu thư này với những hồi ức đó để chúng ta cảm tạ Chúa thật nhiều: qua lời cầu bầu của Đức Mẹ, Chúa đã che chở Cha Thánh bằng sự quan phòng đặc biệt trong những ngày tháng khó khăn đó. Chúng ta hãy noi gương trung thành của Ngài, bằng cách đặt mình trong tay Chúa với sự tin tưởng tuyệt đối, nhất là trong những hoàn cảnh khó khăn. Đó cũng là một bài học tuyệt vời mà những thành viên đầu tiên của Opus Dei đã để lại cho chúng ta, khi họ đến với Hội trong những năm 30, lúc Hội sẵn sàng bắt đầu, nhờ vào niềm tin của họ vào Chúa và Thánh Josémaría, khi mà Hội "không có gì khác" ngoài niềm tin của Đấng Sáng lập: ước mong mỗi người chúng ta trở nên những khí cụ trung thành.

Tháng trước Cha đã mời các con suy nghĩ điểm thứ nhất trong Kinh Tin kính, nền tảng của đức tin chúng ta. "Chúng ta tin kính một Thiên Chúa duy nhất là Cha, Con và Thánh Thần, Ðấng tạo thành muôn vật hữu hình – ví dụ thế giới này, nơi chúng ta sống cuộc đời ngắn ngủi, Đấng tạo thành muôn vật vô hình – ví dự như những linh hồn thuần khiết mà chúng ta quen gọi là thiên thần, Đấng tạo thành trong mỗi con người chúng ta linh hồn thiêng liêng và bất tử." [1] Đức Thánh Cha Phaolô VI đã khởi đầu như thế Kinh Tin kính của dân Chúa vào năm 1968, khi kết thúc Năm Đức tin mà Ngài đã triệu tập để kỷ niệm 1900 năm cuộc tử đạo của hai Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô.

Ý thức sự phong phú vô tận của mặc khải, và dưới sự dìu dắt không ngừng của Chúa Thánh Thần, Hội Thánh đã nỗ lực, bằng cách sử dụng lý trí, đào sâu hơn mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi. Nhờ những nỗ lực của nhiều thế hệ các thánh (các Giáo phụ và Tiến sĩ Hội Thánh), Hội Thánh đã thành công trong việc làm sáng tỏ đôi chút mầu nhiệm đức tin vĩ đại này, « mầu nhiệm làm chúng ta sửng sốt » mỗi ngày, như Đấng Sáng lập Hội từng nói, trong khi chúng ta cũng tìm cách đến gần hơn với mỗi Ngôi vị trong Ba Ngôi.

"Thiên Chúa duy nhất nhưng không đơn độc" [2], một Kinh Tin kính cổ xưa đã khẳng định như thế. Để bình luận câu này, sách Giáo lý Hội Thánh Công giáo giải thích rằng "Cha", "Con" và "Thánh Thần" không đơn thuần là những danh từ chỉ cách thức hiện hữu của hữu thể Thiên Chúa, vì Ba Ngôi thật sự phân biệt với nhau: « Ngôi Con không phải là Cha, và Ngôi Cha không phải Con, và Ngôi Thánh Thần không phải là Cha, cũng không phải Con ». [3] Các con không thể tưởng tượng được niềm vui của Thánh Josémaría ở Marseille khi thấy người ta khắc lên đá một câu về Chúa Ba Ngôi, mà Ngài mong muốn đặt tại nhà thờ chính của Hội.

Bây giờ Cha tiếp tục với mục thứ hai trong Kinh Tin kính. Tôi tin kính một Chúa Giêsu Kitô, Con Một Thiên Chúa, sinh bởi Chúa Cha từ trước muôn đời. Người là Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, Ánh sáng bởi Ánh sáng, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật, được sinh ra mà không phải được tạo thành, đồng bản tính với Chúa Cha: nhờ Người mà muôn vật được tạo thành". [4]

Trong Chúa, việc sinh sản hoàn toàn thiêng liêng. Vì vậy, « tương tự như quá trình nhận thức của tâm trí con người, nhờ đó con người, tự biết mình, sản sinh ra một hình ảnh của chính mình, một ý nghĩ, một ‘khái niệm’, một ý tưởng hình thành, từ đó tiếng latinh "verbum" (lời), thường được gọi là lời nội tại…, chúng ta thiết nghĩ đến việc sinh ra Chúa Con, hoặc như "khái niệm" vĩnh cửu và Lời nội tại của Thiên Chúa. Thiên Chúa, tự biết mình, sinh ra Lời, Chúa Con, cũng là Thiên Chúa như Chúa Cha. Trong việc sinh ra này, Thiên Chúa vừa là Cha - Người sinh ra, vừa là Con - Người được sinh ra, trong tính đồng nhất tối cao của Thiên Chúa, điều đó loại trừ việc ‘đa Chúa’. Lời là Chúa Con cùng bản tính với Chúa Cha, và cùng với Cha, Người là Thiên Chúa duy nhất đã được mặc khải qua Cựu ước và Tân ước. » [5] Ở đây, Cha không đề cập đến Ngôi Thánh Thần, là Thiên Chúa duy nhất cùng Chúa Cha và Chúa Con.

Quả thật, không thể loại bỏ sự yếu kém của tâm trí chúng ta khi nghĩ đến "Đấng ngự trong ánh sáng siêu phàm" [6]. Không một trí tuệ nào dù là của con người, hay thiên thần hoặc của bất cứ tạo vật nào khác có thể hiểu được Bản chất thánh thiêng vô cùng của Thiên Chúa: Nếu bạn hiểu được điều đó, thì đó không phải Thiên Chúa nữa, như một câu cách ngôn nổi tiếng nói. Tuy nhiên, linh hồn chúng ta, được tạo ra bởi Thiên Chúa và cho Thiên Chúa, khao khát biết rõ hơn về Đấng Tạo Hóa và Cha, để yêu mến và tôn vinh Người nhiều hơn; để nhìn thấy Thiên Chúa Ba Ngôi và đưọc tận hưởng điều đó mãi mãi.

Về vấn đề này, Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI khuyến khích các tín hữu đừng dừng lại ở những kiến thức về Thiên Chúa mà chúng ta đã có. Ngài nói trong một buổi yết kiến gần đây: «Đó quả thật là niềm vui chân chính nhất thoát cởi trong ta một sự băn khoăn lành mạnh dẫn ta đến việc đòi hỏi cao hơn và sâu hơn – và đồng thời nhận thức ngày một rõ hơn rằng không có thứ hữu hạn nào có thể thỏa mãn trái tim chúng ta. Như thế, chúng ta sẽ học cách vươn lên bằng tay không đến cái tốt lành mà chúng ta không thể nào thiết lập hay đạt được bằng chính sức mình; và ta sẽ học cách không nản chí trước khó khăn hay trở ngại do tội lỗi chúng ta gây ra.» [7]

Thánh Irênê thành Lyon, một trong những Giáo phụ đầu tiên đã nỗ lực tìm hiểu sâu hơn về mầu nhiệm hoạt động sáng tạo của Chúa Ba Ngôi, giải thích rằng «chỉ có một Thiên Chúa..., Người là Cha, là Thiên Chúa, là Đấng Tạo Hóa, là Tác giả, là Đấng An bài mọi sự. Ngài đã tự mình làm mọi sự, nghĩa là bằng Lời và bằng sự Khôn ngoan của mình, bằng Chúa Con và Thánh Thần.» [8] Bằng một ví dụ hình tượng (vì không có sự bất bình đẳng nào, dù là nhỏ nhất, giữa các Ngôi vị), Thánh nhân đã thêm rằng Chúa Con và Chúa Thánh Thần cũng giống như "đôi tay" của Chúa Cha trong việc tạo thành. Điều này đã được ghi lại trong Sách Giáo lý Hội Thánh Công giáo ở số 292 với kết luận sau: «Sáng tạo là công trình chung của Ba Ngôi Chí Thánh.» [9] Trong sự thống nhất hành động hoàn toàn này, công trình tạo dựng được quy cho mỗi Ngôi vị theo cái riêng của mỗi Ngôi vị. Vì vậy Chúa Cha được xem như Nguồn gốc tối hậu của hiện hữu, Chúa Con là Mẫu hình tối cao, và Chúa Thánh Thần là Tình yêu thúc đẩy việc thông truyền những điều tốt đẹp cho tạo vật.

Các con thân yêu, trong lòng thờ kính sâu xa, chúng ta hãy suy gẫm những chân lý vĩ đại này. Rồi chúng ta sẽ đi đến với Chúa theo con đường mà Thánh Josémaría đã khuyên chúng ta, cảm thấy nhu cầu được tiếp cận với từng Ngôi vị thiêng liêng.

Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời ở với Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa… Nhờ Người mà muôn vật được tạo thành, và không có Người thì không có gì được tạo thành. [10] Trong Chúa Con, với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần, trong quyền năng, sự khôn ngoan và tình yêu của một Thiên Chúa, là sự khởi đầu và kết cục của mọi tạo vật, siêu nhiên và vật chất, và đặc biệt là của con người, nam cũng như nữ.

Thiên Chúa tốt lành biết bao khi Người dựng nên nguyên tổ chúng ta theo hình ảnh Người và giống Người [11], và đã để lại dấu ấn sâu đậm trong ông bà cũng như trong con cháu, cho dự phần với Đấng Khôn ngoan tự hữu là Ngôi Lời, khi Người đặt để vào tâm hồn họ trí khôn và ý chí tự do. Tuy nhiên, nhiều người không biết điều này, hoặc chối bỏ nó, hoặc bỏ qua, và cố đặt con người làm trung tâm của mọi sự. Cha chúng ta đã đau buồn biết bao khi thấy sự u mê tăm tối của một số người! Ngài nói về nó, trong một buổi họp mặt gia đình vào đầu năm 1973, như một lời cầu nguyện lớn tiếng của Ngài: «Một số người đang cố thiết lập một Giáo Hội lấy con người làm trung tâm thay vì lấy Thiên Chúa làm trung tâm. Điều này thật khờ dại. Mọi sự đều được tạo nên nhờ Chúa và cho Chúa: omnia per ipsum facta sunt, et sine ipso factum est nihil, quod factum est - Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành (Ga 1,1-3). Thật là một sai lầm nghiêm trọng khi cố biến con người thành đỉnh cao của mọi sự. Thật chẳng đáng lao lực vì con người, nếu chỉ có thế. Chúng ta phải làm việc để mưu cầu điều tốt đẹp cho con người, nhưng qua tình yêu Thiên Chúa. Nếu không, chẳng có gì ích lợi được thực hiện và không ai có thể kiên tâm.» [12]

Thiên Chúa chờ đợi các Kitô hữu lại đặt Người làm chóp đỉnh mọi hoạt động của mình qua cầu nguyện, hy sinh và công việc nghề nghiệp được thánh hóa; Người muốn chúng ta giúp Người ngự trị nơi sâu kín nhất của trái tim con người, và làm chúng sống động bằng giáo huấn xã hội dân sự của Người và các thể chế của nó. Cùng với Thánh Josémaría, cha xin nhắc chúng con điều này: «Để nhiều linh hồn không còn ở trong bóng tối nữa, nhưng bước đi trên con đường dẫn đến sự sống đời đời, một phần trách nhiệm thuộc về chúng ta.» [13] Chúng ta đặt bao nhiêu tâm tình vào lời kinh Chúa Ba Ngôi? Chúng ta làm gì để tạ ơn Chúa vì sự tốt lành vô biên của Người? Chúng ta yêu mến sâu sắc ra sao mầu nhiệm trọng tâm của đức tin và cũng là mầu nhiệm trọng tâm của đời sống chúng ta?

Ngày mai bắt đầu mùa Vọng, thời gian phụng vụ chuẩn bị cho chúng ta đón chờ lễ Giáng sinh. Tuần đầu tiên của mùa Vọng cho chúng ta thấy trước những sự kiện sẽ diễn ra vào những ngày sau hết khi Chúa Kitô quang lâm để phán xét nhân loại và trị vì vương quốc Ngài. Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người. [14] Rồi Ngài lại nói: Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu. [15] “Chúng ta biết rằng trong Thánh Kinh, Lời Chúa có từ thuở khai thiên lập địa: tất cả mọi tạo vật, mà bắt đầu là những yếu tố vũ trụ như mặt trời, mặt trăng, bầu trời, đều vâng nghe Lời Chúa. Chúng tồn tại vì chúng đã được “gọi mà thành” nhờ Lời Chúa. Sức mạnh sáng tạo này của Lời Thiên Chúa đã tập trung nơi Chúa Giêsu Kitô, Ngôi Lời làm người, và sức mạnh ấy cũng được truyền tải qua những Lời nhân loại của Đức Kitô, là những “bầu trời” chân thật dẫn dắt suy nghĩ và hành trình của nhân loại.” [16] Vì thế, chúng ta hãy thường xuyên suy gẫm về Lời của Chúa Kitô chứa đựng trong Tin Mừng, và cách chung trong Tân Ước. Chúng ta hãy nổ lực rút ra ánh sáng mới từ việc suy niệm này để áp dụng vào cuộc sống hằng ngày của mình. Theo gương Cha chúng ta, cha đề nghị chúng ta hãy biến thời gian suy niệm thành một cuộc đối thoại: Thiên Chúa nhìn thấy ta, Ngài nghe chúng ta; Ngài ở cùng chúng ta, những đứa con của Ngài.

Đừng quên là từ ngày 17 tháng 12, Giáo Hội hát các Điệp ca mà chúng ta gọi là Long trọng, qua đó, Giáo Hội giúp chúng ta chuẩn bị gần cho ngày Sinh nhật của Chúa. Điệp ca đầu tiên như sau:

Lạy Ngôi Lời khôn ngoan thượng trí,

Phát xuất từ miệng Đấng Tối Cao,

Ngài điều khiển mọi nơi và an bài mọi sự,

Mạnh mẽ nhưng dịu dàng.

Xin đến mà chỉ dạy đường cứu độ chúng con. [17]

Đó là một lời khẩn nài tha thiết dâng lên Ngôi Lời nhập thể, mà chúng ta sắp kỷ niệm ngày Người sinh ra từ cung lòng Đức Trinh Nữ Maria. Vì «Đấng sinh ra tại Bêlem là sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa. Thánh Phao lô, khi viếng cho các tín hữu Côrintô, đã dùng câu này : ‘sự ngôn khoan được giấu kín của Thiên Chúa’ (1 Cr 2,7): nghĩa là, một kế hoạch thánh thiêng từ lâu đã được giấu kín và đã được chính Thiên Chúa tỏ lộ trong lịch sử cứu độ. Khi thời gian đến hồi viên mãn, sự Khôn Ngoan này đã mang lấy dung mạo con người, dung mạo của Đức Giêsu.” [18]

Trong niềm tin, chúng ta hãy chuẩn bị cho ngày lễ trọng đại này, ngày lễ của niềm vui lớn lao. Hãy mừng lễ với toàn thể nhân loại. Hãy mừng lễ với các anh chị em của Hội. Hãy tiến đến ngày lễ với một quyết tâm mạnh mẽ : suy ngắm sự vĩ đại vô tận và sự khiêm nhu của Chúa Giêsu Kitô, Đấng đã mặc lấy bản tính của chúng ta – như một cách thức diễn tả tình yêu của Người dành cho ta -, và chúng ta cũng đừng quên noi gương Đức Maria và Thánh Giuse, những vị thầy tuyệt với dạy cầu nguyện và yêu mến Chúa.

Ngôi Lời đã làm người là Ngôi Lời vĩnh cửu của Thiên Chúa, nhờ Người mà chúng ta đã được địa vị làm con Thiên Chúa: Hãy xem tình yêu của Chúa Cha tỏ cho chúng ta lớn lao thế nào, để chúng ta được gọi là con của Chúa – và chúng ta thật sự là con của Người. [19] Thánh Josémaría chia sẻ: Là con của Chúa, là anh em của Ngôi Lời nhập thể, của Đấng đã được tiên báo: Ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại (Ga 1, 4). Chúng ta là con cái của ánh sáng, là anh em của ánh sáng. Chúng ta mang ánh sáng duy nhất có thể đốt cháy những trái tim bằng thịt. [20] Cha chúc cho tất cả chúng ta đừng bỏ lỡ ngày đón Chúa giáng trần: trong những ngày này, hãy suy gẫm xem những cố gắng nào chúng ta có thể làm để gần gũi Chúa Giêsu hơn, để sống với Người, và để thuộc về Người.

Giữa tháng trước, cha có đến Milan, nơi từ lâu cha đã ao ước được viếng thăm. Cha chỉ ở đó được một cuối tuần, nhưng đó thật sự là một cuối tuần bận rộn vì cha đã tranh thủ cơ hội đó để viếng thăm các con trai, con gái của cha ở miền Bắc nước Ý và thăm nhiều người đã tham dự vào các hoạt động đào tạo của Hội. Cha đã động viên các anh chị em ấy sống Năm Đức tin thật sâu sắc, bằng cách xin Chúa ban ơn để ba nhân đức đối thần có thể bén rễ sâu hơn nữa trong đời sống mỗi người và xin Thiên Chúa giúp chúng ta nên những người con hiếu thảo của Ngài.

Năm Đức tin, lễ Giáng sinh: quả là cơ hội tuyệt vời để gia tăng các hoạt động tông đồ, để chúng ta cảm thấy gắn bó mật thiết hơn với toàn thể nhân loại!

Cha cũng không quên nhờ các con giúp cha đạt được những ý nguyện cha đang mang trong lòng, với lòng tin vững chắc là chúng ta phải là, trong Hội Thánh và cho Hội Thánh, acies ordinata (đạo binh chỉnh tể hàng ngũ) [21], một đạo binh của bình an và niềm vui phục vụ các linh hồn. Chúng ta hãy sống tuần cửu nhật dâng kính Đức Maria Vô Nhiễm, hãy nắm chặt tay Mẹ, và tạ ơn Mẹ vì lời đáp trả thánh thiện của Mẹ.

Với tất cả lòng yêu mến, Cha chúc lành cho các con.

Cha của các con,

+ Javier

Andorra, ngày 1 tháng 12 năm 2012

Ghi chú:

[1] Đức Giáo Hoàng Phaolô VI, Kinh Tin kính, ngày 30 tháng 6, 1968.

[2] Fides Damasi (DZ 71). Bản tuyên tín của Đức Giáo Hoàng Đamasô

[3] Giáo lý Hội Thánh Công Giáo, số 254. Bản trích dẫn từ Công đồng lần thứ 11 - Toledo, năm 675 (DZ 530).

[4] Sách Lễ Rôma, Kinh Tin kính của Công đồng Nicê và Constantinople.

[5] Đức Chân Phước Gioan Phaolô Đệ Nhị, Bài phát biểu trong buổi dạy giáo lý chung, ngày 6, tháng 11, 1985.

[6] 1 Tm 6,16.

[7] Đức Bênêđictô 16, Bài giảng trong buổi yết kiến chung, ngày 7 tháng 11, 2012.

[8] Thánh Irênê thành Lyon, Chống lại lạc thuyết 2, 30, 9 (PG 7, 822).

[9] Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, số 292; x. Thánh Irênê thành Lyon, Chống lại lạc thuyết 4, 20, 1 (PG 7, 1032).

[10] Ga 1,1-3.

[11] x. St 1,26.

[12] Thánh Josémaría, Ghi chép trong một buổi họp mặt gia đình, ngày 1 tháng 1, 1973.

[13] Thánh Josemaría, Thư gửi ngày 11 tháng 3, 1940, số 3.

[14] Sách Lễ Rôma, Chúa nhật thứ nhất mùa Vọng, Tin Mừng (năm C) (Lc 21,36).

[15] Mc 13,31.

[16] Đức Bênêđictô 16, Phát biểu trong giờ Kinh Truyền tin, ngày 18, tháng 11, 2012.

[17] Kinh Phụng vụ, Kinh chiều, ngày 17 tháng 12, Ca vịnh Đức Maria.

[18] Đức Bênêđictô 16, Bài giảng trong giờ kinh chiều, 2009.

[19] 1 Ga 3,1.

[20] Thánh Josémaría, Khi Chúa Kitô Đi Ngang Qua, số 66.

[21] Diễm ca 6,4.